
🎑 “Chúng ta nói rằng, mỗi một đời người đều có số phận riêng, có nơi may mắn, có nơi bất hạnh; thế nhưng, bất kể số phận có ra sao thì kẻ được ưu ái, người bị ruồng bỏ; khác biệt nằm ở chính sự lựa chọn và nhận thức của một cá nhân đối với thế giới này. Ấy là chuyện đòi hỏi trí tuệ, mà cũng cần cảm xúc. Đọc vạn cuốn sách, đi ngàn dặm đường là hai con đường vận mệnh song song, vì để bồi đắp kiến thức, cũng là để trau dồi kinh nghiệm. Khi bạn đã rèn cho mình một tầm nhìn rộng mở, việc đưa ra lựa chọn sẽ chẳng còn là khó khăn, cũng sẽ chẳng giới hạn mình vào những khó khăn trước mắt nữa; và khi bạn có thể kiểm soát được cảm xúc của mình thì sẽ chẳng vì chuyện đời được - mất mà lung lạc bước chân trên đường đời.
🌠 Ngẫm lại chuyện cũ, những chuyện khắc cốt ghi tâm khi xưa nay đã trở nên đạm nhạt như gió thoảng bay, cái gọi là thời gian chính là liều thuốc chữa lành vết sẹo tốt nhất, thực ra, thứ được chữa lành chính là những cảm xúc tiêu cực chất đọng khi xưa. Cớ sao không thể nén giận đến bình minh? Tại sao không thể đưa ra quyết định quan trọng lúc buổi đêm? Bởi vì những cơn sóng trào cảm xúc cũng có thể che mờ mắt kẻ thông minh sáng dạ. Nếu không thể tránh được việc trở thành một người cảm tính, vậy thì hãy đặt lòng tin vào lời này: Khi phải đối diện với khó khăn không thể tránh khỏi, chỉ cần bạn còn sống thì những điều tốt đẹp sẽ xảy ra!
🎆 Chân lý rất đơn giản, thế giới này vốn chẳng hề phức tạp, tự nó có sẵn những quy tắc trò chơi riêng. Chúng ta chìm nổi nơi đó cần phải nắm vững được bản tâm của chính mình, nhìn thấu thế sự, hiểu rõ chính mình. Hết thảy rồi sẽ có ngày tỏa sáng. Chẳng có chuyện gì là không thể, luôn có những người tự nhiên thấu hiểu lẫn nhau. Những thứ chẳng thể đánh bại bạn rồi sẽ trở thành chứng tích tỏa sáng trong cuộc đời bạn, ghi dấu lấy cuộc chiến đấu vinh quang này. Tương lai chẳng thể đoán trước, hãy cứ vững lòng tin tưởng.”
Trích:
Xé vài trang thanh xuân, đổi lấy một bản thân nỗ lực/ Tác giả: Văn Cát Nhi