Tín ngưỡng thờ
cúng Hùng Vương ở Phú Thọ đã được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa phi vật thể
đại diện của nhân loại vào năm 2012. Theo số liệu thống kê, hiện cả nước có
1.417 di tích thờ Hùng Vương và các nhân vật liên quan tới thời đại Hùng Vương;
trong đó, riêng tỉnh Phú Thọ có 345 di tích gắn liền với Tín ngưỡng thờ cúng Hùng
Vương. Đến nay, ở một số quốc gia trên thế giới, cộng đồng người Việt Nam cũng
đã lập đền thờ các Vua Hùng và tổ chức ngày Giỗ Tổ.
Giỗ Tổ Hùng Vương
– từ rất lâu đã trở thành ngày Giỗ trọng đại của cả dân tộc; đã in đậm trong
cõi tâm linh của mỗi người dân đất Việt. Dù ở phương trời nào, người Việt Nam đều
nhớ ngày giỗ tổ, đều hướng về vùng đất Cội nguồn – xã Hy Chương – Lâm Thao –
Phú Thọ. Nơi đây chính là điểm hội tụ văn hóa tâm linh của dân tộc Việt Nam. Từ
ngày đời nay Đền Hùng là nơi tưởng nhớ, tôn vinh công lao các Vua Hùng, là biểu
tượng của khối đại đoàn kết dân tộc Việt Nam.
Người Việt Nam may
mắn có chung một đạo, đạo thờ cúng ông bà. Người Việt Nam còn may mắn hơn nữa
khi có chung một Tổ để hướng về, có chung một miền Đất Tổ để nhớ, có chung một
đền thờ Tổ để tri ân.
Giỗ Tổ Hùng Vương
– Lễ hội Đền Hùng nhằm giáo dục truyền thống yêu nước “Uống nước nhớ nguồn”, biết
ơn sâu sắc các Vua Hùng đã có công dựng nước và các bậc tiền nhân kiên cường chống
giặc ngoại xâm giữ nước.
Ngày giỗ Tổ Hùng
Vương là ngày hội chung của toàn dân, ngày mà mọi trái tim dầu ở muôn nơi vẫn đập
chung một nhịp, mọi cặp mắt đều nhìn về cùng một hướng: Đền Hùng.
Lễ giỗ Tổ Hùng
Vương cử hành vào ngày mồng mười tháng ba:
“Dù
ai đi ngược về xuôi
Nhớ
ngày Giỗ Tổ mồng mười tháng ba
Khắp
miền truyền mãi câu ca
Nước non vẫn nước non nhà ngàn năm”
Bìa sách: Bảo vệ và phát huy giá trị di sản tín ngưỡng thờ cúng
Hùng Vương và Hát Xoan ở Phú Thọ
Ngày này cả nước hướng về vùng Đất Tổ, người người trẩy hội Đền Hùng. Tổ tiên người Việt luôn muốn nhắc nhở con cháu: ai ai cũng nên làm tròn bổn phận, nhiệm vụ và chức năng của mình, giữ đúng kỷ cương vua ra vua, cha ra cha, con ra con thì gia đình sẽ yên ổn, xã hội được an cư lạc nghiệp phồn vinh, phát triển.
Hy vọng rằng, cuốn
sách “Bảo vệ và phát huy giá trị di sản tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương và Hát
Xoan ở Phú Thọ” sẽ cung cấp thêm những tư liệu có tính lý luận và thực tiễn,
giúp các nhà quản lý văn hóa trong việc định hướng, xây dựng và thực thi chính
sách bảo vệ, phát huy giá trị di sản văn hóa Tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương và
Hát Xoan trên địa bàn tỉnh Phú Thọ, để hai di sản văn hóa phi vật thể này có sức
sống lâu bền, xứng đáng là di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.