hidden

NGƯỜI VỆ TINH

  • 08/09/2021
  • 169

Tại một tối thứ Bảy bình thường ở tư dinh đồ sộ nhà Schelderup, một sự việc bất thường đã đột ngột xảy ra. Magdalon Schelderup – nhà tài phiệt, doanh nhân và đồng thời là một cựu binh Kháng chiến nổi tiếng, đã bị sát hại. “Hung khí” được cho là mớ bột lạc siêu mịn do kẻ nào đó đã lén lút rắc lên đĩa thịt của ông – thứ mà ông đặc biệt dị ứng và có thể gây nên một cơn suy tim nghiêm trọng. Nghi phạm được xác định gồm có mười vị khách dự tiệc – những người hiểu rõ bệnh tình của ông và hoàn toàn có đủ khả năng gây án. Song, bằng chứng để kết tội bất kỳ ai đang là một ẩn số, còn động cơ gây án của kẻ thủ ác vẫn còn là một câu hỏi khó cần sớm được trả lời.

Ở Người vệ tinh, Hans Olav Lahlum cho phép độc giả có cơ hội hội ngộ với hai “người bạn” cũ, đó là thanh tra Kolbjørn Kristiansen (gọi tắt là K2) và cô gái thông minh Patricia Borchmann, song hành cùng nhau như một cặp bài trùng: kẻ đưa ra những lời khuyên hữu ích, người trực tiếp lăn xả vào thực địa, thu thập lời khai và vạch trần những lời nói dối. Cùng với nhau, họ đã hợp sức để buộc tên ác thú máu lạnh phải chịu những trừng phạt thích đáng, đã quật mộ quá khứ, và làm sáng tỏ những bí ẩn mà không một ai ngờ. Nếu như ở cuốn sách đầu tiên trong cùng chuỗi series trinh thám K2, Người ruồi, Hans Olav Lahlum coi những nghi phạm chính là những kẻ tuyệt vọng, cả đời chỉ biết bấu víu những bóng ma quá khứ thì ở câu chuyện này, tác giả lại sử dụng khái niệm “người vệ tinh”, tức những người “vì một lý do cá nhân nào đó cứ quay quanh người khác theo một quỹ đạo nhất định”, đồng nghĩa với việc giữa họ tồn tại các mối quan hệ tương hỗ, khăng khít, chỉ cần một sự thay đổi dù là rất nhỏ, các vệ tinh dễ dàng chệch khỏi quỹ đạo, va vào những hành tinh xung quanh. Họ hủy hoại người khác, và đồng thời cũng hủy hoại chính mình. Cái chết bí ẩn của nhà tài phiệt Magdalon chính là một sự thay đổi khôn lường như vậy. Lấy khái niệm “người vệ tinh” để giải thích cho những hành vi kỳ lạ và các mối quan hệ chồng chéo giữa các nghi phạm, người thanh tra và cô gái trẻ đã dần dần lần ra những manh mối đầu tiên, bám theo nó để vén lên bức màn của sự thật. 

Hành trình tìm ra chân tướng của kẻ thủ ác được kể lại bằng giọng điệu chậm rãi, từ tốn song vô cùng cuốn hút, có những bí mật, có những bất ngờ, có cả những pha truy bắt và đối chọi đầy hiểm nguy, tất cả đã cùng quyện hòa vào nhau để tạo nên một thiên tiểu thuyết vô cùng hấp dẫn. Tiếp tục phát huy thế mạnh của bản thân là lối kể chuyện tài tình của một cây viết tốt và vốn tri thức đồ sộ của một nhà sử học giỏi giang, Hans Olav Lahlum một lần nữa đưa người đọc dấn thân vào hành trình ngược dòng quá khứ, lắng nghe những sự thật kinh hoàng, vạch trần những bộ mặt bất nhân tưởng như đã ngủ yên, an vị. Yếu tố lịch sử được tác giả vận dụng một cách đầy khéo léo, tựa một thứ gia vị lạ miệng cho công cuộc điều tra vốn đã hấp dẫn đủ đường, càng khiến cho câu chuyện càng thêm phần thú vị. Chính bởi vậy, dẫu sở hữu motif của một thiên truyện trinh thám cổ điển, tức là chỉ gồm thu thập lời khai, lật tẩy những lời nói dối và lùng bắt thủ phạm, song hơn ba trăm trang truyện không hề mang lại cho mình cảm giác nhàm chán.

Dù cuốn sách không hàm chứa những tình tiết quá sức kịch tính, khiến độc giả phải nghẹt thở, ôm tim, nhưng thú thực là trong quá trình đọc Người vệ tinh, mình vẫn không thể ngăn bản thân phải lật trang liên tục. Một câu chuyện hay là một câu chuyện mà mọi người không thể dừng nghe, bởi lẽ đó, đây ắt hẳn là một thành công mà Hans Olav Lahlum xứng đáng được ghi nhận. Tuy là vậy, song thật đáng tiếc, những điều mình chưa ưng từ tập đầu tiên vẫn chưa được tác giả khắc phục triệt để, đó chính là sự chênh lệch quá mức giữa trình độ của K2 – một thanh tra lâu năm trong ngành và Patricia – một cô gái mười-chín tuổi đã không ra khỏi nhà nhiều năm ròng và chỉ dành phần lớn thời gian giam mình trong phòng đọc sách. K2 quá nóng vội, thiếu tỉnh táo trong nhiều trường hợp, dẫu cho đã được đào tạo bài bản, trong khi Patricia lại hết mực sắc sảo, thông minh lấn át. Mình nghĩ sự chênh lệch này âu cũng là một ngụ ý của tác giả, dễ khiến người đọc liên hệ tới cặp đôi Sherlock và Watson trong bộ truyện trinh thám kinh điển nổi tiếng, song nếu như có điều tiết lại một chút, mình nghĩ câu chuyện sẽ hợp lý hơn và có thêm những cân bằng nhất định.

Ngoài thiếu sót nho nhỏ ở trên, Người vệ tinh hầu như không còn quá nhiều điểm để chê. Kể chuyện hấp dẫn, logic hợp lý, plot-twist xịn sò và các nhân vật được xây dựng tương đối có chiều sâu, đặc biệt là ở tuyến nhân vật phản diện – máu lạnh, nhẫn tâm và tồi tệ kinh khủng.

TVT

  • Phòng TTTM & TH

Xem nhiều nhất

“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là tác phẩm đã được chuyển thể thành phim cùng tên của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.

Tác giả : José Mauro de Vasconcelos Nhà xuất bản Hội Nhà Văn SÁCH ĐANG CÓ TẠI THƯ VIỆN TỈNH TÂY NINH